RSS

MÓN QUÀ GIÁNG SINH ĐẦU TIÊN.

  Tối 24, vừa đung đưa võng nghe nhạc Giáng sinh, 2 mẹ con vừa trò chuyện cùng nhau. Nghe đến bài hát:
 " Ông già Noel ơi, ông đang ở nơi nào, con mơ ông đã bao đêm, nơi xa xa tuyết rơi ông đang về với con. Đêm này đêm Noel, con sẽ không ngủ đâu, con ôm một chiếc giầy to, ông sẽ đến cho con thật nhiều quà. Vì con ngoan, vì con hiền,... " . 
  Đang nghêu ngao với con, mẹ chợt nghĩ " nên tặng cho con gái một ước mơ nho nhỏ chứ nhỉ?! ". Thế là,...nhìn âu yếm vào mắt con gái và hỏi :
  " Em Mi nè, con mà ngoan, thì ông già Noel sẽ thương con và xuất hiện để tặng quà cho con đó"
   Con: " Là răng mẹ, ông già Noel làm chi? " 
Mẹ: " Ông già Noel rất yêu trẻ con, em bé nào ngoan ông già Noel sẽ thương, và sẽ được gặp ông, được ông tặng quà vào Giáng sinh, 1 năm có một lần thôi con gái à! "
Con: " Mi ngoan mẹ "
Mẹ: " Uh, con gái mẹ ngoan, mà con thích được ông già noel tặng gì?"
Con: " Mi thích ông già Noel tặng ông già Noel cho Mi"
Mẹ: !!!
*** 
Hôm sau, tan sở, bố đã đi đón con gái, mẹ yên tâm ghé vào một cửa hàng đồ chơi chọn cho con một ông già Noel đáng yêu mà con thích nhất. Lúc mẹ đang chọn thì bố đã đưa con gái đến quán cafe Fc quen thuộc sát nơi bố làm việc, rồi 2 bố con ngồi kể chuyện một ngày dài vừa qua cho nhau nghe cùng Dì Trang. Chọn xong quà với vài lời "nhờ cậy" ông già Noel và cho số điện thoại, mẹ ung dung chạy xe đến quán cafe với tâm trạng phấn khich, nghĩ bụng " hẳn con bé sẽ ngạc nhiên lắm đây :"> "

***

" Chào mẹ em Mi đi học về !"

" Mẹ chào con "

Rồi,

Bla bla bla... đủ thứ chuyện mà tâm trạng mẹ vẫn hồi hộp.

20' sau ông già Noel cũng xuất hiện, từ cửa đi vào từ từ, đôi mắt của em Mi dán chặt vào ông già Noel, ông càng đến gần, bé con càng ngó không chớp mắt, mặt nghệch ra, mồm há hốc, mắt sửng sốt như ko biết chuyện gì xẩy ra cho tới khi...
" Đây rồi, ai đây?!"- Ông già Noel vừa lên tiếng, vừa sát lại em Mi và xoa đầu.
Ngỡ ngàng, bối rối.
Mẹ hiểu ngay,
nên ôm Mi vào gần và nói:
" Em Mi thấy chưa, vì em Mi ngoan nên ông già Noel mang quà tới tặng con đó, Mi cám ơn ông già Noel đi nào, thơm ông đi nào, cười đi nào"
Vẫn chưa hết ngỡ ngàng, Mi cười như mếu ( chắc do hồi hộp quá :P )
" Mi, Mi,.. Mi cám ơn ông già Noel".
Dứt lời là ôm "hun" ông liền mấy cái rồi nhe răng cười toe toét.
Hai ông cháu đứng taọ dáng cho mẹ chụp hình, mà máy ảnh mẹ "xịn" quá nên chụp được có 2 cái là ra hình à :">.
...
2 ông cháu bye nhau, ông dặn "cháu ngoan", cháu hứa "cháu ngoan".
Dáng ông khuất Mi đã liền ôm chầm lấy bong bóng ông già Noel mà hít mấy cái để thỏa cái sướng rơn.
Nhìn thấy con vui sướng, mẹ cũng sướng vui lắm lắm.
Ngó qua, miệng dì Trang cũng cười lia lịa ;)
***
Em Mi đã có một mùa Giáng sinh giản dị mà thật ý nghĩa đấy chứ, con gái nhỉ?!
" Chúc con luôn ngoan và đáng yêu để được ông già Noel thương, rồi năm sau ông lại ghé qua thăm con nữa nhé, con yêu!"

Thơm ông mấy cái liền

mimi
ôm búp bê bóng ông Già Noel


  Ôi,
  Suốt 2 tuần em Mi bị viêm mắt mà không khỏi, đến nổi phải đi tái khám để làm tiểu phẩu. Thương quá chừng, vào phòng tiểu phẩu, bố Hia lãnh nhiệm vụ giữ hai tay, hai chân và thân dưới của con; mẹ giữ cái đầu và liên hồi động viên, truyền hơi ấm cho con để con cảm nhận được mẹ vẫn ở bên con. Nhìn tay bác sĩ thao tác thật đơn giản, nhẹ nhàng nhưng cả bố và mẹ đều hoảng bởi từ mắt của con bao nhiêu là máu phun ra. Dù sợ, dù thương, dù xót lắm lắm mà mẹ và bố vẫn cố bình tĩnh giữ chặc con để cho bác sĩ hoàn thành nhiệm vụ. Con gái khóc đến tím người, khóc với nổi sợ hãi vô cùng. Chỉ 5-10 p gì đó thôi mà bố mẹ tưởng chừng lâu lắm, nhưng mà cuối cùng cũng xong. " Mẹ ơi, mẹ ôm Mi đi, mẹ ôm Mi đi mẹ, Mi sợ lắm ". Vừa ôm, vừa vỗ về mà mẹ quên mang cả giầy luôn, bế con ngồi ngoài dãy ghế đợi với không khí thoáng hơn thì con gái mẹ mới đở sợ và hết khóc. Mắt vẫn lưng tròng mà không quên vòng tay cám ơn bác sĩ và tạm biệt bác sĩ để chuẩn bị về.
  Mắt con vẫn cần được chăm sóc, bổ sung vitamin A và nhỏ thuốc. Ngoại có việc phải về  Huế, thế là em Mi được ngoại nai theo. Đúng vào thời gian mẹ bận thi mấy môn để trở thành giảng viên, dự án mẹ quản lí lại trong giai đoạn bận rộn nữa .... Tận dụng thời cơ mẹ tập cho Mi lại xa mẹ để duy trì tính độc lập đấy. Thế là đã 10 ngày trôi qua khôgn cso con, mẹ cũng hoàn thành tốt những môn thi và công việc của dự án rồi. Nhưng về nhà chỉ cso một mình mới nhớ con khôgn thể tả. Vừa nằm võng xem phim, vừa ôm em heo vào lòng cho đở nhớ con yêu. Nhấc điện thoại bấm số của ngoại để được nói chuyện với con, mẹ chưa kịp hỏi con gái thì con đã nhí nhố " mẹ Na à! mẹ ăn cơm chưa mẹ? Mẹ nhớ Mi nhiều không mẹ? Mi ngoan kawms, Mi nhớ mẹ lắm. bố Hia mô rồi mẹ? Bố Hia đi làm chưa về ảh mẹ? Bố Hia có nhớ Mi không mẹ? Mi dập máy đây. Chúc mẹ na ngủ ngon nghe, bye mẹ na nghe!" @@. Trời ơi, gnhe cái giọng thánh thót tra trắng chịu không nổi luôn. Muốn ôm, muốn cắn con một cái quá chừng à. Mà con gái làm một tràng đến mẹ không kịp nói gì thì con đã chuyển máy cho ngoại rồi... ui chà, ít ra cũng đở nhớ con hơn rồi :)).
  Xa con không đơn giản là chỉ tập cho con độc lập cảm xúc mà cũng tập cho mẹ luôn đó con gái. Xa con yêu mới khó khắn biết mấy. Làm xong việc mẹ tranh thủ viết vài dòng lưu lại để đánh một dấu mốc khác về sự phát triển của con yêu.
Chúc con gái yêu dấu của mẹ ngủ thật ngon nhé!
Mẹ yêu con vô cùng!
Hôn con yêu,